Có những lúc trơ trọi giữa đêm khuya
Một mình ta ôm cây đàn ngồi rống
Giọng khét lẹt tâm hồn như trống rỗng
Buổi đêm đen lặng lẽ đến vô cùng
Có những lúc thủ thỉ với tình nhân
Ta trùm mền nhắn tin nhau tình tứ
Cứ như em là yêu tinh quỷ sứ
Hay ma trời thiên sứ ở loanh quanh
Có những lúc bày đặt làm thi sỹ
Thả mình vào chuyện tình ái búa sua
Rồi sầu than : Sâm Thương gặp nhau chưa?”
Hay Ô Thước ngủ quên chẳng bắc cầu !
Có những lúc lạc vào động bàn tơ
Giữa không gian xám xịt một màu đen
Cả địa cầu chỉ có anh với em
Ta cứ ngỡ đang ở xứ thiên đường