Paris, Mùa Thu Không Có Em .
Thu Paris mưa đan mờ vạn lối Ứơt vai anh và tím cả khung trời Lòng chợt buồn xao xác hạt dần rơi Trên phố thị riêng mình anh rảo bước
Paris về đêm như dòng đời xuôi ngược Cây chơ vơ ru lá giấc mơ vàng Elysée bừng giấc ngắm Thu sang Đâu nhớ có một người hoài mong đợi
Anh vẫn thế dù Thu về Đông tới Ủ duyên tình góc đá Notre-Dame Lạnh cả hồn khi chiều phủ sương lam Ghi vội nét thanh thanh vườn Xâm Bảo
Có ai vui hay mình anh áo não Nhớ về em, nhớ thoảng mộng hương xưa Xa em rồi, tơ đan mấy cho vừa Anh kết vội vần thơ màu mực tím
Paris không em, dòng đời như chết lịm Thiếu vòng tay, hơi thở quyện vào nhau Em xa rồi, tim bổng chợt nghe đau Tìm đâu nữa dáng ân tình năm ấy
|