Đất trời như sụp đổ,
Vạn vật trở mình đau
Nhớ cô lòng thương tiếc
Dòng lệ buồn chia đôi.
Có một lúc,
em thoáng thấy trong giấc mơ .
Hình ảnh của cô
trên ngôi trường NLS/BL.
Em khép mắt… khép mắt thật khẽ,
giữ cô,
nói muôn lời cảm tạ,
công-ơn dậy dỗ,
trong trái tim nhỏ bé của em.
Mai tôi đi chắc trời mưa Tôi chắc trời mưa mau Mưa thì mưa chắc tôi không bước vội Nhưng chậm thế nào thì cũng phải xa nhau
Vâng, «biệt ly nhớ cô từ đây»,
trong nỗi ngậm ngùi ,
vĩnh-biệt chia tay.
THÀNH-KÍNH PHÂN-ƯU
cùng gia-đình
cô NGUYỄN-NGUYỆT-YẾN
CỰU GS.NLS/BL
HỌC-TRÒ CÔ
PHẠM-HIẾU CANADA
MS 67-70
|